Sau một tuần về quê chịu tang bố, vợ bỗng nhiên mang di ảnh bố lên thành phố và đề nghị tôi một việc không tưởng

(Tổ Quốc) - Tôi chỉ là con rể, tại sao lại phải thờ bố vợ? Sau này bố mẹ tôi khuất núi, tôi biết thờ ông bà ở chỗ nào đây?

Tôi không biết có phải mình quá dễ dãi với vợ hay không, chỉ thấy càng ngày em càng quá đáng. Chuyện gì vợ tôi cũng tự quyết mà không bao giờ hỏi ý chồng.

Chúng tôi mới kết hôn được hơn một năm, hiện tại vẫn chưa có con nên cuộc sống khá thoải mái. Là đàn ông nhưng tôi thường xuyên giúp vợ làm việc nhà. Tôi không nề hà vấn đề lau nhà, rửa bát. Thậm chí số lần tôi làm việc nhà trong tuần còn nhiều hơn cả vợ.

Đáng lẽ ra vợ tôi phải biết trân trọng những gì mà cô ấy đang có. Đằng này cô ấy được voi đòi tiên, lấy chồng rồi nhưng tâm trí lúc nào cũng chỉ hướng về nhà ngoại. Đợt trước chúng tôi mua nhà, bố vợ chẳng giúp được đồng nào. Thế mà lúc bố ốm, vợ tôi mang hết tiền tiết kiệm chữa bệnh cho ông.

Thú thật lúc đầu tôi rất giận. Biết rằng nhà em chỉ có một bố một con, nhưng chuyện gì cũng phải thông qua tôi trước. Chưa kể nhà còn nợ nần, cô ấy lại dám ôm tiền đi như vậy là không thể chấp nhận được. Lần ấy, tôi đã nói rõ quan điểm là không có chuyện như vậy tái diễn. Nhưng dường như vợ tôi bỏ ngoài tai tất cả.

Sau một tuần về quê chịu tang bố, vợ mang di ảnh bố em lên bắt tôi thờ, mọi lời ngăn cản sau đó chẳng khác gì nước đổ đầu vịt - Ảnh 1.

Mặc dù chỉ là con rể nhưng trong đám tang của ông, tôi cũng đứng ra quán xuyến, lo liệu không khác gì con ruột. (Ảnh minh họa)

Sau khi chữa trị một thời gian, bệnh tình bố vợ tôi không thuyên giảm, ông qua đời cách đây 10 ngày. Mặc dù chỉ là con rể nhưng trong đám tang của ông, tôi cũng đứng ra quán xuyến, lo liệu không khác gì con ruột. Hết 3 ngày, tôi quay về nhà tiếp tục công việc, còn vợ thì ở lại để cúng tuần cho bố.

Hôm vợ lên, tôi lo cô ấy mệt mỏi nên đã nấu cơm chờ sẵn. Nhưng chưa kịp ăn thì chúng tôi nổ ra chiến tranh. Thật không hiểu vợ tôi suy nghĩ kiểu gì mà lại mang cả di ảnh bố lên thờ. Cô ấy không thèm bàn bạc, hỏi han tôi 1 tiếng. Đó là không kể việc tôi chỉ là con rể, sao lại thờ bố vợ? Tôi bảo với vợ cứ thờ cúng bố ở nhà và nhờ họ hàng trông nom. Sau này bố mẹ tôi có khuất núi thì trách nhiệm thờ phụng lại đổ cho ai đây?

Khi tôi nói không đồng ý, vợ gào khóc bảo tôi ích kỷ. Trong lúc tức giận, cô ấy còn nói nếu tôi vẫn giữ nguyên tư tưởng này, cô ấy sẽ không bao giờ thờ nhà chồng vì điều đó thiếu công bằng với nhà ngoại. Tôi đã gọi điện cho bố mẹ, nhờ ông bà can thiệp nhưng mọi lời nói đều như nước đổ lá khoai.

Rõ ràng con gái đi lấy chồng không thể thờ bố mẹ đẻ, tại sao vợ tôi lại không hiểu điều cơ bản đó nhỉ? Giờ tôi nói hết nước hết cái mà vợ vẫn mặt nặng mày nhẹ không phục. Theo mọi người tôi nên giải quyết chuyện này thế nào cho hợp tình hợp lý?

(the_anh...@gmail.com)

T.T.H.N

Tin mới