(Tổ Quốc) - Tết Trung thu là ngày mà các con được nhận được những món quà của cha, của mẹ, của người thân, được đi chơi, vui đùa cùng bạn bè. Thế nhưng, đối với những em nhỏ đang điều trị căn bệnh ung thư tại Bệnh viện K cơ sở Tân Triều thì đó trở thành mong ước rất lớn.
Mẹ ơi, có loại thuốc nào cho con uống để ngủ mãi mãi không?
Một trong những trường hợp đặc biệt đang điều trị ở BV K Tân Triều đó là em Vũ Quý Nam Phát, 10 tuổi trú tại phường Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội. Em được phát hiện ung thư nguyên bào thần kinh khi mẹ đưa đi khám tại Bệnh viện Nhi Trung ương.
Nam Phát (mặc áo hồng, quần xanh lá cây) đón trung thu cùng các bạn ở Bệnh viện K Tân Triều.
Những ngày đầu Nam Phát mắc căn bệnh quái ác đó, con vẫn còn quá nhỏ để hiểu thế nào là ung thư, thế nào là bệnh hiểm nghèo, con càng chưa hình dung được những khó khăn mà mình sẽ trải qua, con vẫn vui tươi, đùa nghịch như bao đứa trẻ khác.
Điều trị một thời gian tại Bệnh viện Nhi, bác sĩ cho con về nhà và lịch hẹn tái khám. Mặc dù vẫn điều trị bệnh nhưng 4 năm học đầu đời, Nam Phát luôn là học sinh ngoan ngoãn, được thầy cô khen ngợi rất thông minh, luôn đi đầu trong những phong trào của lớp, nhưng cũng là lúc con nhận thức được về căn bệnh của mình.
Từ năm 2014 – 2016, Nam Phát được điều trị tại Bệnh viện Nhi, không may bác sĩ phát hiện Nam Phát bị di căn tủy, thêm một gánh nặng quá lớn đè nén lên tinh thần, đôi vai người mẹ, chị như mất hết niềm tin và hy vọng.
Nhưng cũng chính cậu bé ấy, người chịu những cơn đau bệnh tật lại là người động viên an ủi mẹ "Mẹ yên tâm con sẽ cố gắng điều trị và học thật giỏi để mẹ không phải lo lắng". Có những lúc, nước mắt của nười mẹ ấy đã tuôn không ngừng vì câu hỏi ngây ngô của Phát " Mẹ ơi mẹ có loại thuốc nào cho con uống để ngủ mãi mãi không mẹ".
Nghị lực của "Chiến binh nhí" dũng cảm
Năm 2017, chị Đinh Phương Thảo (mẹ của Nam Phát) đưa con sang Bệnh viện K để thăm khám và điều trị. Ở đây, em đã tìm được những người bạn đồng cảnh ngộ với mình để cùng chia sẻ động viên tình thần những lúc khó khăn.
Nam Phát lúc đi học ở trường.
Chị kể: "Nam Phát từ nhỏ đã là cậu bé hiểu chuyện, bước sang năm thứ 6 điều trị, chị khóc nhiều chứ con thì dũng cảm, không bao giờ khóc. Ở trường và ở viện các bạn đều rất khâm phục và gọi con là "chiến binh nhí". Con là cuộc sống của chị, nhìn con đau chị ước gì có thể đau thay con, chỉ mong có phép màu nào đấy, để con ở cạnh chị lâu hơn, chị được ôm và vỗ về con nhiều hơn".
TS.BS Trần Văn Công, Trưởng khoa Nội Nhi cho biết: "Nam Phát là một em bé có một tinh thần lạc quan, yêu đời, cậu bé rất sâu sắc, biết nghĩ cho người khác đặc biệt là rất thương mẹ của mình. Nam Phát vẫn đang được các bác sĩ tận tình điều trị, hơn nữa em luôn lắng nghe, tuân thủ theo phác đồ điều trị, vì vậy sức khỏe tiến triển tốt hơn".
Quả thật, ai đã từng tiếp xúc với cậu bé đầy nghị lực này đều có một cảm nhận chung đó là sự khâm phục về tinh thần, ý chí của em. Và, càng khâm phục em bao nhiêu thì chúng tôi lại càng thấu hiểu cho tấm lòng của người mẹ có con bị ung thư. Thế nhưng, niềm tin, hi vọng vào cuộc sống vẫn như được nhen nhóm khi mới đây, gia đình chị đón nhận tin vui con gái lớn đậu Đại học.
Một mùa Trung thu nữa lại sắp qua, cầu mong cho mẹ của Nam Phát và em đủ tự tin, nghị lực để dũng cảm đối mặt với chặng đường điều trị ung thư còn đầy chông gai, nhọc nhằn phía trước.