Xa xứ ngày mong xuân chơm chớm
Quê nhà mùa nhớ đã lên xanh
Hoàng mai dăm nụ. Tầm xuân biếc
Nắng ửng ong ong cành nối cành!
Nhẩm tính xa quê phai mùa cũ
Sông gầy thương thuở nọ qua sông
Mùa xuân đang vịn hoa năm mới
Rượu rót ly buồn. Thôi ngồi trông?
Một khúc xuân quê. Hề quê nhớ
Mượn khói hương trầm gửi lòng thương
Cái nắng quê người thôi líu ríu
Hoa khắp nhà. Sao lạ mùi hương?...
(Văn nghệ)